Quang vũ đế

     

Hán quang Võ Đế thương hiệu là Lưu Tú, từ là Văn Thúc, cháu 9 đời của lưu Bang, là vị hoàng đế lập ra công ty Đông Hán, tuổi Mão. Cá tính ôn hòa, nho nhã, có tài năng thao lược. Sau khoản thời gian lật đổ vương Mãng, lưu giữ Huyền thì xưng đế. Tại vị 33 năm, nhỏ chết, thọ 64 tuổi.

Bạn đang xem: Quang vũ đế

*
Năm sinh, năm mất: 6 TCN – 57.


Nơi an táng: Nguyên Lăng (huyện khỏe mạnh Tân thức giấc Hà phái mạnh ngày nay). Thụy hiệu là quang Vũ Hoàng Đế, miếu hiệu là ráng Tổ.

Công – tội: Hán quang đãng Võ Đế khôi phục nhà Hán, thống nhất đất nước, hoàn thành thời kỳ chiến loạn. Sau thời điểm xưng đế, cai trị giang sơn theo con đường lối ôn hòa. Tất cả công phục sinh và phát triển dân sinh, đưa nước nhà phát triển trên hầu như phương diện. Nhưng mà tiếc rằng mặt đường lối giai cấp ôn hòa của ông lại là mầm họa cho cơ quan ban ngành về sau.


Mục lục

2 quá trình còn thuộc nhà Tân3 quy trình Lưu Huyền làm cho vua4 Giai đoạn sau thời điểm lên ngôi5 giữ Tú trị vì giang sơn như cầm cố nào?

Lai định kỳ của lưu Tú

Lưu Tú mặc dù là nhỏ cháu của hoàng thất đơn vị Hán, được coi là dòng dõi của Trương Sa Vương lưu lại Phát, con trai Hán Cảnh Đế, cơ mà truyền mang đến đời cha ông là lưu giữ Khâm thì chỉ làm chức huyện lệnh nam Đôn. Khi giữ Khâm qua đời, lưu lại Tú bắt đầu 9 tuổi, được chú là giữ Lương nuôi dưỡng.

Lưu Tú dung mạo anh tuấn, có phong độ của một Nho sĩ. Ông thao tác thận trọng, cư xử lễ nghĩa, khiêm tốn, tín nghĩa, được mọi bạn ca ngợi, ông còn có khí chất yếu ớt của nữ giới nhi nên tính tình siêu hiền lành. Lúc hơn trăng tròn tuổi, ông vào học tập ở Thái học tại kinh đô, là vị nhà vua có học tập vấn cao nhất.

Tương truyền, giữ Tú vốn không còn có chí hướng mong làm hoàng đế. Ông vừa chạm chán Âm Lệ Hoa nghỉ ngơi Tân Dã vẫn sinh lòng mê đắm. Bắt gặp đội nghi trượng của quan lại Chấp kim ngô (quan quản lý trị an của kinh đô Trường An) thì cực kỳ ngưỡng mộ, từng nói rằng: “Làm quan liêu thì làm Chấp kim ngô, lấy vk thì lấy Âm Lệ Hoa”. Rất có thể thấy rằng, mục tiêu sống của giữ Tú không hề cao xa.

Giai đoạn còn thuộc bên Tân

Cuối triều Tân, chính trị hủ bại, dân bọn chúng lầm than, cõi tục đã đại loạn. Năm 22, quê bên Nam Dương chạm chán nạn đói. Vào số bằng hữu của giữ Diễn (anh trai giữ Tú, chưa hẳn Hán Bình Đế: lưu Diễn) có tín đồ làm trộm cướp. Giữ Tú hại bị liên lụy cần đã trốn đến Tân Dã, đi mua sắm lương thực. Rất có thể thấy ông là một người dân an phận.

Tham gia khởi nghĩa kháng quân Tân

Sau này, các nghĩa quân nổi lên ở mọi nơi, lưu lại Tú cũng đều có chút dao động. Một người bạn của ông thương hiệu là Lý Thông khuyên ông cũng cần dấy binh khởi nghĩa. Sau khoản thời gian đắn đo cân nhắc, lưu giữ Tú thấy rằng không khỏi nghĩa thì cũng không có đường thoát, tức tốc lén cài binh khí, mưu tính ngoài sự với lưu giữ Diễn.

Tháng 10 năm đó, lưu lại Diễn ngơi nghỉ Thung Lăng, giữ Tú cùng Lý Thông, Lý Dật ngơi nghỉ Uyển Thành thuộc khởi binh và gia nhập quân Lục Lâm.

Quân Lục Lâm là nghĩa binh lớn mạnh nhất lúc bấy giờ, có hơn 10 vạn người. Phần đông người bàn bạc lập một bạn trong tông thất đơn vị Hán làm hoàng đế để hiệu triệu lòng dân. Fan ở phái mạnh Dương mong lập giữ Diễn bởi ông ta trị quân nghiêm minh, được mọi bạn trọng vọng. Nhưng mà nghĩa quân Tây Thị, Bình Lâm mong muốn lập một kẻ bất tài như giữ Huyền để dễ dàng sai khiến. Lưu giữ Diễn siêu tức giận dẫu vậy cũng không làm được gì. Sau khi Lưu Huyền có tác dụng hoàng đế, phong mang lại Lưu Diễn làm Đại bốn đồ, lưu lại Tú làm Thái thường thiên tướng mạo quân.

Lưu Tú lãnh đạo, đánh quân Tân đại bại

Khi lưu Huyền và những tướng lĩnh vẫn vất vả tấn công Uyển Thành, giữ Tú dẫn quân sở hữu được Côn Dương.

Trước thực trạng đó, vương Mãng vội vàng vàng tập trung trăm vạn đại quân (thực ra chỉ tất cả bốn mươi mấy vạn) tấn công quân Lục Lâm. Quân giữ Tú chỉ có không tới 1 vạn. Những tướng lĩnh thấy tình gắng đó thì đông đảo chủ trương rút chạy khỏi Côn Dương, tuy nhiên Lưu Tú phân tích tình trạng và khuyên mọi người nên gan dạ chiến đấu. Tướng soái rất bái phục Lưu Tú, đồng ý nghe theo sự lãnh đạo của ông.

Lưu Tú chia quân làm cho 2 cánh, vương vãi Phượng với Vương thường ở lại trấn thủ còn mình dẫn đến Lý Dật và 13 tín đồ phá vòng vây xông ra ngoài, triệu tập các nghĩa binh khác mang đến ứng cứu. Thời điểm này, quân Tân đang đi đến chân thành Côn Dương.

Sau khi thoát khỏi thành Côn Dương, lưu lại Tú hỏa tốc đến thị trấn Yển và Đinh Lăng, tập vừa lòng được vài ngàn người, trở về cứu vãn viện Côn Dương. Quân Tân đang vây kín đáo thành Côn Dương.

Lưu Tú nhân dịp quân Tân không bày trận xong, tự mình dẫn 3000 tử sĩ tiến công thẳng vào trung quân của địch. Tướng địch là vương Ấp, Vương khoảng cậy quân đồng chí đảo, khinh thường quân giữ Tú, chỉ mang vài nghìn quân ra nghênh chiến. Tác dụng là bị quân giữ Tú đánh mang lại tan tác, quân Tân không dám cứu viện, mang lại Vương Ấp cũng trở nên giết chết.

Quân Tân thấy Đại tướng tá quân bị giết thì hoảng loạn. Vương vãi Thường cùng Vương Phượng ngơi nghỉ trong thành xuất binh tiến công ra. Nhì cánh quân thuộc hợp lại đánh mang lại quân Tân bỏ chạy tán loạn, dẫm sút lên nhau bị tiêu diệt vô số. Quân Tân vứt chạy bị chết trôi ở sông tù hãm làm ùn tắc cả chiếc chảy.

Nhờ sự gan dạ và tài thao lược của giữ Tú, nghĩa quân đã đánh mang lại quân Tân đại bại, bắt được mấy vạn phạm nhân binh, chiến lợi phẩm thu được bắt buộc vận chuyển mấy tháng mới hết.

Anh trai bị giữ Huyền giết

Chiến chiến thắng ở Côn Dương đang làm tạo thêm uy thay của nghĩa quân, để cho Lưu Tú và Lưu Diễn trở nên danh tướng nổi tiếng của quân Lục Lâm. Tuy nhiên, tướng lĩnh quân Lục Lâm lại không vui vẻ trước thành công này. Chúng thấy bạn bè họ lưu lập được đại công thì liên tiếp khuyên lưu lại Huyền trừ khử họ. Lưu lại Huyền vốn là người thiển cận, nghe lời khuyên răn của đàn tay chân thì cũng thấy rằng anh em Lưu Diễn là 1 trong mối họa, tức khắc mượn cớ mời bằng hữu họ cho Uyển Thành dự tiệc. Vào buổi tiệc, lưu giữ Huyền thấy bạn bè họ một fan thì dũng miếng như hổ, một tín đồ thi thư sinh nho nhã, từ bỏ thấy bắt buộc đối đầu, liền khiến cho họ đi.

Sau đó, các tướng lĩnh của lưu giữ Huyền đông đảo trách hắn bất tài, khiến cho Lưu Huyền hết sức tức giận. Đúng cơ hội đó, bao gồm viên tướng thương hiệu là giữ Tắc, vốn tị ghét bạn bè họ Lưu đề xuất đã mắng đến Lưu Huyền một trận. Lưu lại Huyền tức thời lôi hắn ra chém đầu. Giữ Diễn đến doanh trại để cứu hắn cũng trở thành giết chết.

Sau khi lưu giữ Diễn chết, không hề ít người khuyên giữ Tú báo thù cho anh trai. Lưu Tú vẫn không tồn tại động tĩnh gì, bởi ông biết bầy Lưu Huyền chỉ đợi ông làm cho vậy nhằm kiếm cớ trừ khử. Ông không mặc tang phục, không cử hành tang sự, chạm mặt Lưu Huyền thì các tỏ ra cung kính, không hề nhắc mang lại chuyện của giữ Diễn. Những câu hỏi Lưu Huyền giao phó, ông rất nhiều lo liệu chu đáo, khiến cho Lưu Huyền không tìm được cớ nhằm giết ông. Dẫu vậy thật ra ông vô cùng đau khổ, né rượu thịt, âm thầm khóc một mình.

Sự chuyển đổi của tình thế tiếp đến khiến lưu Tú thay đổi lực lượng nòng cốt của nghĩa quân, lưu Huyền cũng cảm thấy hối hận vì những việc đã làm, phong cho ông làm Phá hổ Đại tướng mạo quân cùng Vũ Tín Hầu.

Giai đoạn lưu giữ Huyền làm vua

Chuẩn bị xuất bản đại nghiệp

Sau lúc quân Lục Lâm định đô ở Lạc Dương, lưu lại Huyền ban cho Lưu Tú chức Đại tứ mã và một số trong những người ngựa, phái ông đi vỗ yên các quận làm việc Tuyên lấp tỉnh Hà Bắc. Đây đó là cơ hội nhằm Lưu Tú kiến thiết đại nghiệp.

Sau khi tới Hà Bắc, lưu giữ Tú lập tức phế bỏ cơ chế “Tân chính” của vương Mãng, bãi bỏ các loại thuế khiến cho dân chúng vô cùng vui mừng, ông tiến hành phân các loại quan lại địa phương, cách chức kẻ xấu, ban thường và thăng chức cho những người tốt cùng phục hồi tên gọi của các chức quan tiền thời Hán. Ông thẩm tra lại vụ án của những phạm nhân hiện giờ đang bị giam trong ngục, sửa chữa những án oan sai.

Vài mon sau, quân cùng dân sinh sống đó ai cũng quý mến cùng quy phục theo lưu lại Tú. Có fan từng răn dạy ông đề nghị phá đê sông Hoàng Hà, dìm chết quân Xích Mi ở Hà Đông, ông nhất quyết không nghe, ông nói rằng: “Cũng là nghĩa quân cản lại Vương Mãng, sao lại tàn ngay cạnh lẫn nhau? hơn nữa, giả dụ phá vỡ đê thì fan chịu tai ương vẫn chỉ là trăm họ”. Điều đó minh chứng Lưu Tú là 1 trong những người quân tử nhân nghĩa.

Xem thêm: Lịch Sử Đà Lạt - Lịch Sử Xuất Hiện Vùng Đất Đà Lạt

Bình định Hà Bắc

Kẻ địch lớn nhất của lưu Tú sinh hoạt Hà Bắc là lưu giữ Lang. Giữ Lang được thế lực ở địa phương ủng hộ, từ xưng là con trai của Hán Thành Đế, định đô sinh hoạt Hàm Đan, chỉ chiếm một vùng rộng lớn từ khu đất Triệu mang lại Liêu Tây. Lưu Tú phụ thuộc lực lượng nghỉ ngơi Hà Bắc, hối hả lên đường tiến công Hàm Đan. Lúc ông đánh mang lại Hàm Đan, tay chân của lưu lại Lang mở cổng thành đón đại quân của ông vào thành. Lưu lại Lang nhân lúc đêm hôm bỏ trốn, bị giết trên phố đi.

Khi lưu giữ Tú thanh lý văn kiện bên dưới thời lưu Lang thì phát hiện không hề ít mật báo của quân lưu lại Tú gửi cho Lưu Lang. Tất cả người đề nghị Lưu Tú địa thế căn cứ theo list những kẻ phản bội bội, lần lượt hỏi tội từng tên khiến chúng rất sợ hãi. Lưu lại Tú nói: “Bỏ qua đi, ngày này thiên hạ đại loạn, có fan không nhìn thấy được rõ thời cục, lần khần nên theo ai ai cũng là điều dễ dàng hiểu”, rồi lệnh thiêu diệt hết những công văn kia trước mặt đều người khiến những kẻ có liên quan cảm động, một lòng theo ông chinh chiến. Đây chính là sự việc vượt trội cho việc Lưu Tú nhà trương trị quân, trị nước một phương pháp ôn hòa.

Sau khi bình ổn ở Hà Bác, ông liền chiêu mộ anh tài, hàng phục lòng dân, mong xây dựng đại nghiệp như Cao Tổ. Thời gian này, ông new thực sự mong làm hoàng đế.

Rất không ít người nhìn thấy chí hướng cao xa, thán phục nhân giải pháp của ông sẽ đua nhau tìm đến. Phần nhiều nhân vật nổi tiếng như Đặng Vũ, Phùng Dị, Khẩu Tuân, Diêu Kỳ, Cảnh Yểm đều phải sở hữu vai trò quan tiền trọng, giúp ông bình định thiên hạ sau này, trở thành danh thần của triều đình.

Lưu Huyền đề phòng

Lưu Huyền thấy lưu lại Tú lập được đại công thì thấy lo lắng. Tướng mạo lĩnh dưới trướng cũng khuyên hắn ngừa Lưu Tú.

Lưu Huyền bèn phái sứ thần đến chạm chán Lưu Tú, sau thời điểm phong ông làm cho Tiêu vương vãi thì lệnh mang đến ông ngừng mọi vận động quân sự, chớp nhoáng dẫn đa số tướng lĩnh bao gồm công về trường An. Lưu giữ Tú nhấn ra thủ đoạn của lưu giữ Huyền, bèn lấy tại sao chưa bình định xong Hà Bắc, lắc đầu chấp hành bổn phận của giữ Huyền. Thời gian đó, thế lực của giữ Tú đã hùng mạnh, lưu giữ Huyền cũng không thể làm gì được.

Lưu Tú không hoàn thành mở rộng lãnh thổ, cách tân và phát triển lực lượng. Mọi việc làm của ông hầu hết lấy ”nhu” làm gốc. Vày ông có niềm tin rằng nhu hoàn toàn có thể thắng cương, yếu có thể khắc chế mạnh, ông thường xuyên xuất binh, lần lượt vượt mặt nhiều quân khởi nghĩa như Đổng Mã, Cao hồ nước ở quán Đào (nay thuộc Sơn Đông), té Dương (nay nằm trong Hà Bắc) rồi chiêu sản phẩm họ. Ông biết rằng những người này không thực thụ hàng phục, luôn chuẩn bị làm bội phản hoặc vứt trốn, yêu cầu sai người chỉnh đốn, những lần từ bỏ mình thống kê giám sát chúng, cư xử thân thiết như anh em, không hé trầm trồ nghi ngờ, khiến cho những kẻ thu phục rất cảm động.

Giai đoạn sau khoản thời gian lên ngôi

Lưu Tú bắt đầu xưng đế

Lưu Tú tiếp nhận nghĩa quân ở khắp nơi, một phần tử quân Xích mày cũng mang lại xin hàng làm cho lực lượng của ông gấp rút lớn mạnh. Lưu Tú nhận ra lực lượng sẽ đủ để tranh đấu với chiếc quần hùng.

Lúc đó, Phàn Sùng dẫn quân Xích ngươi tiến về ngôi trường An. Lưu Tú lệnh mang đến Đặng Vũ dẫn binh tiến về quan lại Trung, Khấu Tuân trấn thủ Hà Nội, coi thủ đô hà nội là hậu phương, ngóng thời cơ. Mấy hôm sau, gồm tin truyền về rằng kinh kì của quân Lục Lâm đã là 1 trong những tòa thành trống.

Lúc này, văn võ bá quan mọi khuyên giữ Tú xưng đế. Sau đó 1 hồi thoái thác, ông cũng gật đầu đồng ý làm hoàng đế, vẫn đem quốc hiệu là Hán để bộc lộ ý quang đãng phục Hán thất.

Tấn công Lạc Dương

Sau khi xưng đế, giữ Tú không tổ chức triển khai lễ đăng cơ mà mau lẹ phái quân tấn công Lạc Dương. Tướng tá trấn duy trì Lạc Dương là Lý Dật, Chu Vị hầu như từng khuyên lưu giữ Huyền làm thịt Lưu Diễn, lưu giữ Tú và đều thù ghét anh em họ.

Khi quân Hán đến gần, Lý Dật sợ hãi, viết thư nói rằng bạn thích đầu hàng tuy thế sợ Chu Vị ko nghe. Lưu giữ Tú lệnh cho các tướng lĩnh tuyên truyền câu chữ bức thư đó. Chu Vị công bố rất tức giận, bèn giết bị tiêu diệt Lý Dật.

Lưu Tú phái bạn đến nói với Chu Vị rằng ông bỏ qua mọi thù ân oán trước đây, trường hợp hắn đầu hàng thì vẫn ban thưởng hậu hĩnh. Chu Vị tự thấy chẳng thể địch lại quân Hán phải đã đầu hàng. Lưu lại Tú phong cho hắn có tác dụng Bình Địch tướng mạo quân, Phù Câu Hầu.

Quân lưu lại Tú không hẳn đổ máu cơ mà vẫn chiếm được Lạc Dương. Trước khi vào thành, lưu lại Tú giao hẹn với tướng tá sĩ tuyệt vời nhất không được quậy phá dân chúng. Tuy nhiên viên tướng tên là Tiêu Quảng vẫn dẫn quân làm thịt chóc. Lưu giữ Tú liền rước hắn ra chém đầu thị chúng. Vì chưng đó, quân dân thành Hàm Dương đầy đủ quy thuận lưu Tú.

Trấn áp quân Xích Mi

Sau lúc định đô sinh sống Lạc Dương, lưu lại Tú ra quyết định trấn áp quân Xích Mi. Quân Xích ngươi vốn chỉ là 1 trong những lũ trộm giật ô hợp, thiết yếu địch lại quân Hán. 10 vạn quân Xích ngươi bị vây vào vùng Nghi Dương chật hẹp, chỉ mấy hôm sau liền đầu hàng. Giữ Tú cho tập trung các thủ lĩnh đến, nói rằng: “Trẫm ko ép các ngươi nên đầu hàng. Ai không phục thì lĩnh quân quyết chiến với trẫm một trận nữa”. Những thủ lĩnh hầu hết dập đầu thuận lòng quy phục.

Năm 36, sau hơn 10 năm chinh chiến, giữ Tú sẽ thống nhất khu đất nước.

Lưu Tú trị vì giang sơn như nuốm nào?

Chính sách và nhà trương mới

Lưu Tú lấy Nho học làm gốc, nhà trương “dùng nhu trị quốc”. Khi non sông vừa được bình định, ông liền đến khắp khu vực chiêu mộ phần đông nhà Nho có tài, ban quan liêu tước nhằm họ thuộc giúp nguyễn an bang định quốc. Trong số đó có mấy chục đơn vị Nho khủng như Phạm Tỉnh, trằn Nguyên, Trịnh Hưng, Đỗ Lâm, Vệ Hoành, lưu giữ Côn, hoàn Vinh…

Lưu Tú đưa mọi nhà Nho này sửa chữa vị trí của những tướng quân không hiểu biết chữ nghĩa, chỉ dựa vào chiến công nhưng thăng tiến, lệnh cho bầy họ giao nộp binh quyền, về quê nghỉ ngơi hưu. Đồng thời, cắt giảm quân team và các chức vụ không quan trọng để giảm sút gánh nặng mang đến dân chúng.

Do chiến tranh kéo dài nhiều năm, dân chúng buộc phải lưu lạc tha hương nên đa số đồng ruộng bị vứt hoang. Giữ Tú liên tục ra mười mấy chiếu lệnh để định hình dân lang thang, khuyến khích sản xuất, mở kho lương cứu vãn trợ. Chỉ vài năm sau, dân chúng ở Trung Nguyên hầu như đã an cư lạc nghiệp.

Mỗi khi có bài toán gì, giữ Tú luôn luận bàn với các đại thần, cho phép họ tự do phát biểu ý kiến. Thái độ nhã nhặn nhã nhặn, phóng khoáng của ông khiến các đại thần cực kỳ cảm rượu cồn nên ai cũng ra sức góp sức tài năng cho triều đình. Sau khi bàn thảo việc quốc sự, giữ Tú thường cùng những đại thần đàm đạo về Nho học.

Chủ trương ôn hòa

Có kẻ thương hiệu là Nguy Hiêu đã mèo cứ sống Lũng Hữu các năm. Rất nhiều đại thần đa số chủ trương xuất binh thảo phạt nhưng mà Lưu Tú nói rằng: “Hà tất cần làm thế, trẫm viết mang lại hắn 1 bức thư, giả dụ hắn là fan hiểu biết thì vẫn đầu hàng”.

Nhưng Nguy Hiêu cũng đồng thời nhận thấy thư chiêu mặt hàng của Công Tôn Thuật cát cứ ở khu đất Thục, trù trừ khó quyết định. Nguy Hiêu phái tướng mạo quân Mã Viện tới mức hai vị trí để dò la tình hình. Mã Viện mang lại Thành Đô trước, Công Tôn Thuật đối xử với ông ta khôn cùng ngạo mạn cùng còn phòng bị nghiêm ngặt. Sau đó, Mã Viện mang đến Lạc Dương, gặp Lưu Tứ thì rất bất ngờ thay ông ăn uống mặc đơn giản như hay dân ra tiếp đón, thái độ rất là thân thiết. Mã Viện muôn phần cảm động, trở lại hồi báo với Nguy Hiêu, khuyên nhủ ông ta phải quy thuận bên Hán. Cơ mà Nguy Hiêu vẫn trù trừ không quyết, Mã Viện lập tức tự mình bỏ theo công ty Hán.

Lưu Tú: một vị hoàng đế giản dị

Lưu Tú sống cực kỳ giản dị, ngoài các ngày đại lễ, ông không bao giờ mặc tơ lụa, càng không uống rượu, vui chơi. Đối với người trong cung cũng yêu thương cầu rất là nghiêm khắc. Chỉ có phi tần và quý nhân bắt đầu được ban tước lộc, gần như người sót lại chỉ thừa hưởng lộc là mấy đấu gạo nhưng thôi.

Những năm cuối đời, quần thần mong mỏi xây lăng tuyển mộ cho ông, ông dặn dò rằng: “Không nên xây quá cao, to, chỉ cần để xung quanh không ứ ứ nước là được”.

Năm 57, lưu Tú mắc bệnh dịch nặng. Ông ra ý chỉ: “Ta không tạo nên phúc được mang đến dân chúng, tang lễ cử hành theo nghi tiết tang lễ của Văn Đế, đều thứ đề xuất tiết kiệm, không được lãng phí”. Tháng hai năm đó lưu giữ Tú qua đời.