Lý nguyên hạo
Ngày 5 mon 5 năm Hàm Bình vật dụng 6 Tống Chân Tông (năm 1003) tại phủ Tây Bình (tức Linh Châu, nay ở tây-nam Linh Vũ, Ninh Hạ), một nhỏ xíu trai kính chào đời. Phụ vương của nhỏ xíu là Lý Đức Minh, Hành quân tư mã (1), nguời tất cả những sở trường khác thường. Chú bé bỏng này đó là Lý Nguyên Hạo, nhà vua khai quốc của vương vãi triều Tây Hạ sau này. Bạn đang xem: Lý nguyên hạo
Lý Đức Minh là nguời tộc Đảng Hạng, ông dìm tước phong của vương vãi triều Bắc Tống, tận dụng thời cơ trong chiến tranh Liêu Tống nhằm ra sức cải cách và phát triển thế lực của bản thân mình khiến cho kinh tế tài chính ở Hạ Châu cải tiến và phát triển rất cấp tốc chóng, phạm vi hoạt động được mở rộng. Lý Đức Minh còn rất chú ý tới việc bồi dưỡng Lý Nguyên Hạo, ao ước con sẽ biến đổi nguời kế thừa sự nghiệp của mình.
Khi trưởng thành, Lý Nguyên Hạo có vóc dáng không thật cao lớn, tuy vậy là nguời khôn xiết tráng kiện. Đôi đôi mắt tinh anh quan sát thẳng, cái sống mũi lộ rõ vẻ hờ hững cương nghị. Thần thoại nói, tướng Tào Vĩ của triều Tống đang thốt lên sau thời điểm nhìn bức vẽ chân dung Lý Nguyên Hạo:
– Đây thật là 1 trong anh hùng, sau này, anh ta nhất định sẽ đổi mới một nguời vô địch của đất nước chúng ta.
Khi sẽ trưởng thành, trước việc cha xưng thần cùng với Bắc Tống, Lý Nguyên Hạo khôn xiết không tán thành. Lý Đức Minh cho rằng thời cơ chống Tống chưa tới, cứ nhắm mắt hành động chỉ đem lại tai họa. Ông thông báo nguời bé còn bồng bột của tuổi trẻ:
– Hạ Châu chúng ta lực lượng còn non yếu, không thể chiến đấu với kẻ địch. Từ 30 năm nay, tộc Đảng Hạng chúng ta quen cần sử dụng vải vóc tơ lụa hồ hết là do đậc ân của nguời Tống, thiết yếu quên điều đó.
Lý Nguyên Hạo lập tức to tiếng làm phản bác:
– Vốn nguời Đảng Hạng họ quen mặc bằng chất liệu da lông của vật nuôi vẫn chăn thả, nguời hero sinh ra là nhằm xưng vương xưng bá, sao lại chỉ suy nghĩ tới tơ lụa vải vóc vóc?
Năm Tống Chân Tông Minh Đạo nguyên niên (1032), Lý Đức Minh bệnh tật chết, Lý Nguyên Hạo vốn chỉ nghĩ tới việc “xưng bá xưng vương” đã thế được chính quyền Hạ Châu, lập tức sẵn sàng việc xưng đế.
Đầu tiên, ông bao gồm ý thức làm dân tộc bản địa Đảng Hạng dạn dĩ lên, ông bỏ họ nguyên nhân vương triều làm việc Trung nguyên ban cho, thay đổi họ thành “Vĩ danh thị”, thay đổi cách ăn diện theo lối Trung nguyên thành cách ăn diện của Thổ Phồn để bộc lộ khác cùng với Trung nguyên. Ông còn lệnh cho chính quyền Hạ Châu yêu ước mọi bạn đều cạo tóc, mang vòng đeo tai. Để bao gồm văn trường đoản cú riêng, Lý Nguyên Hạo đích thân nhà trì câu hỏi biên biên soạn văn từ bỏ Đảng Hạng (tức văn trường đoản cú Tây Hạ) rồi coi là quốc tự. Đến nay cuốn “Phồn Hán thích hợp thời chưởng trung chu” (2) hoàn toàn có thể cho chúng ta thấy dung mạo của văn từ bỏ Tây Hạ thời điểm bấy giờ.
Nhằm đạt tới mức mục đích xưng đế, Lý Nguyên Hạo còn chú ý tới câu hỏi thanh trừ phần nhiều lực lượng trái lập trong nước. Mẹ là Vệ Mông thị ủng hộ thủ lĩnh tộc Vệ Mông là tô Hỷ thịt ông để giành quyền lực, sớm thừa nhận ra thủ đoạn này, Lý Nguyên Hạo đã ra tay trước, bắt toàn thể họ của đánh Hỷ với không một chút băn khoăn, thịt tất cả. Ngay với bà bầu mình, ông cũng không bởi vì dự, dùng rượu độc giết chết rồi giết toàn thể tộc Vệ Mông. Sự tàn bạo của Lý Nguyên Hạo khiến quý tộc Đảng Hạng khiếp sợ, không còn một ai dám nghĩ về tới chuyện ăn ở hai lòng.
Tháng 10 năm Bảo Nguyên nguyên niên đời Tống Nhân Tông, Lý Nguyên Hạo 30 tuổi, được sự ủng hộ của các đại thần Dương Thủ Tố, Dã Lợi Nhân Vinh, thừa nhận lên ngôi Hoàng đế, định quốc hiệu là Đại Hạ. Năm sau với thân phận thần quốc, Lý Nguyên Hạo cử sứ mang tới Bắc Tống, yêu cầu Tống Nhân Tông quá nhận vị thế Hoàng đế. Tống Nhân Tông tất yếu cự giỏi yêu cầu này, treo giải đến nguời bắt được Lý Nguyên Hạo. Lý Nguyên Hạo nổi giận, tập kết cục bộ binh lực Tây Hạ, mở cuộc tấn công đại bài bản Bắc Tống, kim chỉ nam chủ yếu ớt là cứ điểm quân sự chiến lược Kim Minh sinh sống Diên Châu.
Lúc đó, nguời đang trấn giữ ải Kim Minh là tướng mạo Tống Lý Sĩ Bân vẫn xưng là “Thiết bích tương công”. Lý Nguyên Hạo biết đây là nguời khó đối phó bèn triển khai kế bội nghịch gián. Ông mang đến nguời với theo một phong thư cùng áo rubi đai ngọc bỏ vào khu đất huyện Kim Minh, trong thư viết Tây Hạ sẽ cùng rất Lý Sĩ Bân đánh vào sau sườn lưng quân Tống. Quân Tống nhặt được thư cùng với áo tiến thưởng đai ngọc giao cho tướng Hạ Tùy. Ko ngờ, Hạ Tùy biết ngay đó là kế phản gián của Lý Nguyên Hạo.
Thất bại, Lý Nguyên Hạo lại suy nghĩ một kế khác, ông ta cho binh sĩ Tây Hạ núm ý đầu mặt hàng Lý Sĩ Bân để chuẩn bị làm nội ứng. Tri châu Diên Châu Phạm Ung không biết âm mưu của Lý Nguyên Hạo, vô cùng sung sướng, cười cợt nói cùng với Lý Sĩ Bân:
– Ta sớm sẽ biết Lý Nguyên Hạo đã thất bại, ông xem thủ hạ của hắn vẫn đánh vào sau sườn lưng hắn. đầy đủ kẻ vừa đầu mặt hàng này sẽ vì chưng ông quản, chỉ việc thưởng cho việc đó một ít tiền bạc vải lụa. Xem thêm: Khắc Chế Viktor ❤️ Tướng Khắc Chế, Cách Đánh Viktor Hiệu Quả
Ngoài ra, Lý Nguyên Hạo còn ngầm lệnh mang lại binh lính gặp mặt quân của Lý Sĩ Bân không được đánh mà đề nghị bỏ chạy. Lý Sĩ Bân tưởng thật, dương dương trường đoản cú đắc, càng bất cẩn mất cảnh giác với Tây Hạ. Vốn thông minh, Lý Nguyên Hạo thấy thời cơ đã đến, bèn đưa đầu sản phẩm triều Tống, ngầm liên lạc với nội ứng, bất ngờ đánh chiếm ải Kim Minh, sau đó, ông ta lại dùng chiến thuật “vây điểm đánh viện”, đánh bại quân Tống nghỉ ngơi Tam Xuyên khẩu (nay là khu vực giao nhau của Diên Xuyên, Nghi Xuyên và Lạc Xuyên ngơi nghỉ phía đông An Tái, Thiểm Tây).
Hai năm sau đó, Lý Nguyên Hạo lại tiếp tục hai lần đánh đại bài bản quân Tống. Ông ta khoa trương thanh thế, lần lượt đánh bại tướng Tống Nhậm Phú Trung, mèo Hoài Mẫn, tạo cho sự uy hà hiếp vô cùng phệ với triều Tống. Tống Nhân Tông hiểu rõ rằng Tây Hạ có thực lực rất mạnh, không thể thanh nhàn ngồi nhìn, bèn cử Phạm Trung Yểm cùng Hàn Kỳ là nhì tướng văn võ tuy nhiên toàn phụ trách bài toán phòng ngự quân Tây Hạ. Nhị tướng Tống tận lực có tác dụng nhiệm vụ khiến Lý Nguyên Hạo không hề cơ hội. Thời hạn đó, Tây Hạ liên tục động binh, cuộc sống thường ngày của nhân dân bị tác động rất nặng trĩu nề. Năm Khánh kế hoạch thứ 4 đời Tống Nhân Tông, Tây Hạ yêu cầu cúi đầu xưng thần xin hòa.
Lúc đó, nước Liêu cũng tích cực chuẩn bị đánh Tây Hạ. Liêu Hưng Tông đích thân mang mười vạn kỵ binh chia làm ba đường, thừa sông Hoàng Hà nhằm mục đích hướng Tây Hạ. Lý Nguyên Hạo biết tiềm năng quân Liêu rất mạnh, trường đoản cú thấy không hẳn là đối thủ, bèn sử dụng kế hoãn binh, xin đầu mặt hàng quân Liêu. Liêu Hưng Tông đồng ý, gặp gỡ Lý Nguyên Hạo, mở tiệc lớn. Vào tiệc, Lý Nguyên Hạo xảo trá, dâng rượu chúc thọ Liêu Hưng Tông, bẻ tên thề không bao giờ phản lại Liêu. Đại thần của nước Liêu Túc Huệ thấy rõ âm mưu của Lý Nguyên Hạo, nói với vua Liêu:
Lý Nguyên Hạo là nguời gian trá, đã các lần bội phản lại chúng ta. Lần này vẫn có cơ hội tiêu khử hắn, đại vương dứt khoát không thể đáp ứng yêu ước xin hòa của hắn.Vua Liêu Hưng Tông là nguời rộng lượng không tồn tại chủ ý chưa dứt khoát, Lý Nguyên Hạo tận dụng thời cơ lệnh cho nguời phóng hỏa toàn bộ những nơi cất cỏ phía 2 bên đường. Lửa cháy ba ngày tía đêm, khắp trong quanh đó trăm dặm số đông thành biển lớn lửa. Chiến mã chiến của quân Liêu không tồn tại cỏ ăn, Liêu Hưng Tông đành phải đồng ý giảng hòa.
Lý Nguyên Hạo núm ý kéo dài ngày giảng hòa, hóng tới lúc nguời ngựa chiến quân Liêu đói lâu năm mới bất thần tấn công. Đúng thời điểm cuồng phong bão tố, đất cat tung bụi khiến cho quân Liêu tăm tối mặt mũi, khôn cùng khiếp sợ, trong giây khắc trở cần đại loạn. Lý Nguyên Hạo khôn cùng sung sướng, kêu lớn:
– Trời góp ta!
Quân Tây Hạ xông vào trận, không lo nghĩ chém giết. Quân Liêu giày xéo lên nhau nhưng mà chạy, mến vong ko có gì đếm xuể. Liêu Hưng Tông cũng trở thành bắt. Lý Nguyên Hạo đưa bại thành win nhưng ko thừa win truy kích. Sau khi suy xét lợi hại, ông ta trả tầy binh chho Liêu rồi cùng nước Liêu giảng hòa.
Sau chiến tranh lần này, ba nước Tây Hạ, Tống, Liêu hình thành cục diện cân bằng. Lý Nguyên Hạo ở đầu cuối thực hiện nay được mộng đế vương, vươn lên là ông vua khai quốc, hùng bá một phương.
Chú thích:
Hành quân tứ mã: đặt từ đời Đường, chủ yếu thuộc quyền các Tiết độ sứ.“Phồn Hán hòa hợp thời chưởng trung chu” cỗ tự điển văn tự Tây Hạ, soạn thành sách năm 1190, gồm hơn 800 mục từ.Liêu Hưng Tông (1014 – 1055), sống ngôi 1031 – 1055, nhỏ trưởng của Liêu Thánh Tông.