Đọc kim vân kiều truyện

Truyện 18+
bởi kufitcb123


Phần 12: Thanh y hai lượt, thanh lâu hai lần
Thúy Kiều sau khoản thời gian trốn khỏi nhà Hoạn Thư bèn nương nhờ vào nơi cửa Phật. Kiều tá túc dăm tháng nơi một ngôi chùa nhỏ trên núi bởi Giác Duyên sư trưởng làm trụ trì. Nhà sư thấy Kiều thông minh, lại hiểu sâu biết rộng các việc lễ nơi Phật môn thì hài lòng lắm.Sư cụ mang lại nàng giữ việc tởm kệ trong chùa , cuộc sống trong mấy tháng trời của Kiều chốn này tuy thanh đạm vất vả tuy nhiên dễ chịu vô cùng.Gửi thân chốn cửa Phật, nàng hàng ngày chăm chỉ ăn chay niệm Phật, quyết không còn tơ tưởng chút gì đến những chuyện dâm ô đồi bại mấy năm ni nàng đã phải trải qua. Nàng định tâm sẽ ở lại nơi tu hành này suốt đời , lại nghĩ mấy đồ thờ cúng bằng bạc của Hoạn phủ truớc nàng lấy cắp với phòng thân cũng nên hiến cho nhà chùa để làm đồ lễ tế thì âu cũng là một việc đức.
Nghĩ thế nàng dâng lên sư trụ trì Giác Duyên tất cả mấy đồ lễ tế nàng mang theo, sư Giác Duyên trông thấy mấy món đồ đó được làm vô cùng tinh xảo khéo léo thì mừng lắm , đến ngay lên chính điện mà bày ra.Ngày tháng cứ thấm thoát trôi đến đến một hôm có một vị cao nhân đi qua , vốn có quen biết với nhà Hoạn phủ, thấy mấy đồ được bày đoán biết là của nhà họ Hoạn bị mất liền nói với sư trụ trì. Giác Duyên nghe qua tởm sợ , bén mang đến gọi Kiều vào phòng để hỏi rõ đầu đuôi.Kiều thực thà không dám dấu liền đem ngọn nguồn sự việc ra kể cho Giác Duyên sư cụ nghe. Nàng kể từ truyện mình vốn là con nhà gia giáo bị lừa gạt vào chốn thổ đĩ, chuyện nàng được Thúc Sinh download về làm lẽ, chuyện Hoạn Thư hãm hại nàng , chuyện nhì thằng Ưng Khuyển cưỡng hiếp nàng như thế nào kể lại đầu đuôi mang đến sư cụ nghe. Sư cụ nghe dứt thì thương cảm , lệ rơi nhị hàng mà thương mang lại thân nàng Kiều chịu bao đau khổ.
Bạn đang xem: Đọc kim vân kiều truyện
Thế nhưng sư cụ thấy đã có kẻ phát giác ra chuyện nàng tá túc nơi này thì hẳn sẽ sớm đến tai Hoạn Thư,Con dâm phụ ấy thì có xá gì, ngay lập tức cả nơi tu hành Phật môn thị cũng sẽ không đúng người đến bắt Kiều , giết Kiều mang đến bằng được. Sư cụ suy đi tính lại rồi nói với Kiều nàng không thể ở lại nơi này thêm nữa.Chợt sư cụ như định thần nghĩ ra điều gì và nói:
- Ta không đành lòng thấy nhỏ lại phải tha phương cầu thực chịu bao bất trắc nữa. Bé không ở nơi cửa Phật này được thì ta sẽ nhờ một vị thí chủ cho con tá túc vài bữa rồi ta sẽ tìm đường báo tin cho gia đình nhỏ ở khiếp thành đến đón con về. Ni ta có biết một vị nữ thí chủ xuất xắc đến nơi này lễ bái.Vị này không có chồng con, lại cũng là người kính Phật ,vậy nhỏ hãy đến nơi nhà thí chủ này vài hôm ta hẵng tính.
Thúy Kiều ngậm ngùi nói:
- ni thân bé đã ở cùng đường được sư cụ thương cho nương nhờ nhà Phật. Con xin nhất nhất nghe theo sự sắp đặt của sư cụ.
Xem thêm: Báo Pháp Luật Quảng Bình, Tin Tức Hình Sự Pháp Luật Hôm Nay
Sư Giác Duyên lại nói:
- Vậy nhỏ thu xếp hành lí, sáng mai ta sẽ đưa bé tới nhà nữ thí chủ này .Ngay đêm ni ta sẽ nhờ người tin cẩn sở hữu thư về ghê thành báo tin đến nhà bé biết tới đón.
Ngay từ tờ mờ sáng hôm sau, sư Giác Duyên đã đưa nàng tới nhà vị nữ thí chủ , cách chùa chừng năm chục dặm đường. Đây là một ngôi nhà nhỏ mé rừng , yên ắng , bao quanh sương khói ,cây cỏ, chim chóc toát lên vẻ tĩnh mịch .Chủ nhà là Bạc Bà ,tuổi chừng quá tam tuần nhưng nhan sắc vẫn còn rất quyến rũ , cũng là bậc sắc nước hương trời. Vị nữ thí chủ họ Bạc sống một mình chốn này, niếm nở tiếp Kiều rồi thu xếp mang đến nàng một căn nhà sạch sẽ mang lại nàng nghỉ. Sư cụ Giác Duyên thấy vậy cũng thập phần an tâm mà từ biệt trở về chùa.