Điểm cao 1509

Ba mươi lăm năm vừa qua đi, mọi khi ôn lại rất nhiều trang lịch sử vẻ vang oai hùng, được viết bằng máu của Quân cùng Dân ta, trong những tháng năm giành giật, đảm bảo an toàn từng tấc đất, giữ gìn trọn vẹn bờ cõi ở biên cương phía Bắc, hạn chế lại quân bành trướng Trung Quốc. Chúng ta không thể không nói đến Điểm tựa 1509 ở khoanh vùng xã Thanh Đức, thị trấn Vị Xuyên, tỉnh Hà Giang.
Bạn đang xem: Điểm cao 1509
Trong chuyến thăm lại chiến trường xưa. Tại bình độ 800 Thanh Thủy, cán cỗ và đồng chí Tiểu đoàn 2 Trung đoàn 122 Sư đoàn 313 ở trong Quân quần thể II sẽ dựng bia tưởng niệm những cán bộ, chiến sỹ Tiểu đoàn 2, đã kiêu dũng hy sinh trong trận đánh không cân nặng sức. Ngày 28 tháng tư năm 1984, với 3 Trung đoàn cỗ binh tăng cường, lính trung hoa được sự đưa ra viện tối đa của trận địa pháo bầy, đa phần là pháo 130 ly đặt ở bên cơ biên giới.
Từ cầu Thanh Thủy, muốn lên tới mức chốt bảo vệ của tiểu đoàn 2, cần mất một giờ rưỡi đi bộ, men theo tuyến đường mòn hiểm trở, dốc đứng, người đi trước nên kéo nhau lên.
Ở điểm tựa bởi Tiểu đoàn 2 phòng ngự, có những chốt liên hoàn giữa 1509, đồi cây khô với đỉnh 1300, tiểu đoàn cỗ đóng ngơi nghỉ bình độ 1200 quanh năm mây mù, sương dầy sệt bao phủ, mùa đông tuyết rơi giá buốt cóng. Phần lớn khi trời quang mây tạnh, phóng trung bình mắt, anh em có thể thấy được đỉnh 2000 của Tây Côn Lĩnh với Nông Trang của thị trấn MaNiPho bên Trung Quốc. đêm hôm còn nhìn thấy cả những quầng sáng hắt lên nền trời từ phía thị làng Hà Giang.
Do địa hình phức hợp lại xa dân, công tác bảo đảm hậu cần vô cùng cực nhọc khăn, sinh hoạt của bộ đội khôn xiết thiếu thốn. đề nghị ngủ đơn vị âm để tránh đạn pháo, dùng cây trúc vấp ngã ra rồi ken lại làm giường. Mái lợp bằng cây trúc bửa đôi, vừa né mưa với hứng nước sương tích lại làm nước siêu thị nhà hàng và sinh hoạt. Do đi mang nước suối đóng vào can, gùi nước đường xa đề xuất đi cả giờ đồng hồ. Trong số những ngày địch chưa gây hấn, ta thường trực bám chốt, gạo thì đầy đủ, mà lại thực phẩm hầu hết là cá mắm cùng mắm tôm trộn thêm muối. Rau xanh rừng là bao gồm để nâng cao sinh hoạt.
Hàng ngày tại các điểm chốt, bằng hữu thường cắt cử nhau, người sở tại quan gần kề phía địch, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, bạn củng cầm cố hầm hào trận địa. Cuộc sống của fan lính ngơi nghỉ trên điểm tựa, mỗi ngày giữ chốt vất vả và solo điệu, nhưng tất cả bộ team đều đồng ý và cố gắng vượt qua, do họ hiểu đúng bản chất phía mặt kia, kẻ thù luôn rình rập. Dư âm phần đông ngày tháng hai năm 1979, trên suốt dải biên giới Việt - Trung, luôn luôn nhắc nhở đồng đội phải luôn luôn nắm vững chắc cây súng vào tay.
Trận đánh cấp thiết nào quên, trong cam kết ức những người dân lính tè đoàn 2 vị trí điểm tựa 1509 ngày ấy, được nói lại vào ngày gặp mặt truyền thống lâu đời hàng năm, đồng đội vẫn nhắc: Đấy là ngày "Thằng sống giỗ thằng chết".
Ngay từ bỏ phút đầu, các chốt che chở của tiểu đoàn 2 sẽ chìm trong số những làn đạn pháo của địch. Địch sử dụng giải pháp "Pháo bầy" phun cấp tập cả đạn khoan với đạn nổ. Những tiếng nổ lớn càng về sau càng mau rít, chập vào nhau thành một đúng theo âm đinh tai nhức óc, ầm ầm như núi đổ, thác xô. Chớp lửa từ phần nhiều đầu đạn nổ đan nhau dày đặc, thiêu cháy đều cánh rừng đại ngàn, đang bảo hộ bộ team ta phía dưới. Cứ từng lần phát nổ như trống loại của đạn pháo 130 ly vang lên, các căn hầm bê tông của cục đội lại rung lên, bung lên; cây xanh đổ ầm ầm, mảnh đá cất cánh tứ tung, mặt đường hào lở loét, tung tóe đất đá. Bộ đội buộc phải lợi dụng những hốc đá trú ẩn, làm cho công sự chiến đấu dính trụ. Mặc dù phải chủ quyền tác chiến, khi trên đầu chỉ có phát nổ của pháo... Và pháo. Gần như nòng súng AK, RPD, B41, đều nhắm đến phía kẻ thù.
Xem thêm: Cuộc Tranh Giành Quyền Lực Trong Nội Bộ Các Tập Đoàn Lợi Ích Ở Trung Quốc
Đến 6 giờ sáng, pháo của bọn chúng chuyển làn vào sâu phía vào trận địa che chở tiền duyên của ta. Lúc địch đưa làn phun pháo giấy, ta phát hiện nay một mũi có hàng ngàn lính trung quốc đang vượt qua tấn công thẳng vào tiểu đoàn bộ Tiểu đoàn 2 (Sau này khi bị bắt đại úy Uông Bân (TQ) khai, tận dụng sương mù chúng đã kín ém quân từ bỏ hôm trước, khi bắn pháo giấy làm trách nhiệm sẽ sử dụng 130 quân đánh thẳng vào đái đoàn 2), khi sương mù đang dày đặc, quyện với sương đạn pháo và vết mờ do bụi đất đá, quân trung quốc lại mang quân phục khá giống lính ta cùng cả nón sắt, nên hai bên cách nhau 6 - 7m không nhìn được rõ nhau, nhìn thấy cũng nặng nề phân biệt. Địch tiến đến cách ta chỉ gang tấc, tức thì chiến hào, cửa hầm của chiến sỹ ta.
Tình thế hôm nay đã gây mang đến ta không ít khó khăn, tầm quan sát bị hạn chế, liên lạc bị chia cắt. Quân số của solo vị đã trở nên tổn thất lớn.
Dù ta bao gồm cối 82, cối 120 làm việc phía sau nhưng bắt buộc phát huy được do sương mù, thiết yếu lấy phần tử bắn được, bởi quân ta và địch đã xen kẽ vào nhau. Cán cỗ tiểu đoàn cùng anh em khối cơ sở tiểu đoàn bộ bắt buộc dùng súng AK vừa bắn ghim, bắn gần, vừa đánh ngay cạnh lá cà.
Trời sáng dần, pháo địch phun cấp tập hàng chục đợt với hàng ngàn quả đạn các loại. Sương mù cũng dần dần tan. Ở chốt tiểu đoàn 2, địch tung 3 trung đoàn bộ binh đồng loạt tấn công trực diện vào các trận địa chốt chi phí duyên của tiểu đoàn. Lính china lao lên theo phương án "Biển người", miệng ko ngớt giờ đồng hồ hô "Tả... Tả" mê muội cùng quái đản.
Quân số yêu đương vong của tè đoàn 2 tăng nhanh do bị đạn pháo. Nhưng với lòng căm phẫn và ý chí kiên cường, bám sát trận địa, cơ cồn vòng tránh tấn công địch quyết tâm bảo đảm an toàn điểm tựa dù còn một người.
Quân địch chết rất nhiều, nhưng vị chúng quá đông, ta lại thừa ít. Địch vẫn tràn lên, mỗi bước chiếm duy trì trận địa của ta. Tiểu đoàn trưởng Bùi văn minh (quê Phú Thọ) và chính trị viên Hà Công Bành (Hòa An - Chiêm Hóa - Tuyên Quang) đang thống độc nhất yêu cầu lữ đoàn pháo binh 68 phun chi viện, phun trực tiếp vào trận địa để đảm bảo an toàn chốt. Tổng thể khu vực điểm tựa 1509 phát triển thành một chiến trường đánh quần lộn giữa lính ta và quân Trung Quốc. Hàng trăm ngàn cán bộ chiến sỹ ta đã quyết tử và bị thương.

Minh họa: Tân Hà
Trong trận đánh đấu sinh tử, đảm bảo chủ quyền biên cương thiêng liêng của Tổ quốc, trên điểm tựa phòng ngự 1509 của tè đoàn 2, Trung đoàn 122, Sư đoàn 313 đã lộ diện nhiều tấm gương tiêu biểu không lo hy sinh, bền chí đánh địch bảo đảm trận địa cho cùng như: Đồng chí Trung đội trưởng Trung nhóm 2 Đỗ Minh sáng sủa vừa chỉ huy hợp đồng những mũi pk vừa cơ động hủy hoại địch. Trung nhóm trưởng Trung team 3 Nguyễn Đức đánh nổ súng tấn công địch sinh hoạt đồi Cây Khô ngay lúc quân địch bước đầu tràn lên, ở trung đội một trong những đồng team hy sinh, một số trong những bị thương, không làm cho anh nhụt chí, anh sẽ xông lên đương đầu với quân thù, bằng toàn bộ vũ khí có trong tay. (Đồng chí Trung úy Nguyễn Đức Sơn, quê thôn Mỹ Bằng, thị trấn Yên Sơn, thức giấc Tuyên Quang. Học viên sỹ quan c31/d8/khóa 40 ngôi trường sỹ quan tiền Lục quân 1, ra trường mon 8/1983, bắt đầu nhận nhiệm vụ chỉ huy chốt nghỉ ngơi đồi Cây khô vài tháng) đã trở nên thương nặng trĩu và dũng mãnh hy sinh ngay lập tức tại cao điểm vào thời tự khắc gay go nhất. Đồng chí Đỗ Minh Trọng - tiểu team trưởng vận tải, dù bị mến vừa cùng lũ đánh địch vừa dìu bằng hữu bị mến về phía sau. Đồng chí Đặng Tài Hải - đồng chí thông tin đái đoàn, áp dụng trí thông minh, không với súng, chỉ có lưỡi lê năm tác dụng, để đánh lừa địch, quá qua sự vây hãm của kẻ thù, nối thông liên hệ hữu tuyến.
Sau một ngày bền chí giữ chốt, tiểu đoàn 2 được lệnh chuyển giao cho tè đoàn 3 vào núm thế, rút về phía đằng sau củng gắng lực lượng, lúc quân số của đái đoàn 2 chỉ còn một trong những phần ba.
Trận đánh không cân nặng sức, quá chênh lệch về lực lượng của cán bộ và chiến sỹ Tiểu đoàn 2 - Trung đoàn 122 - Sư đoàn 313 ngày 28 tháng tư năm 1984, đảm bảo an toàn điểm tựa 1509 tại làng Thanh Đức, thị trấn Vị Xuyên, tồn tại là mốc son chói lọi, là bản hero ca sáng sủa ngời nhà nghĩa hero cách mạng, của những người bộ đội Cụ Hồ, đóng góp thêm phần không nhỏ bảo đảm an toàn toàn vẹn lãnh thổ biên thuỳ phía Bắc của Tổ quốc, chống lại sự xâm lăng của quân bành trướng Trung Quốc.
35 năm qua rồi tính từ lúc trận đánh oanh liệt ấy, những người dân lính có như mong muốn còn sinh tồn đến hôm nay, vẫn với nặng nỗi bùi ngùi, vì trong các những người đồng đội đã quyết tử ngày ấy, bao gồm nhiều bằng hữu chưa kiếm tìm thấy hài cốt, sẽ được về an nghỉ vĩnh hằng cùng phe cánh ở nghĩa địa Liệt sỹ. đồng đội mong muốn, một ngày như thế nào đó các tổ chức cùng nhân dân thuộc phối hợp, tìm kiếm tro cốt các bằng hữu đã dũng mãnh hy sinh bên trên điểm tựa gửi về, đến linh hồn số đông khỏi tủi.