Quan vũ
Bạn đang xem: Quan vũ
Quan Vũ còn là một nhân đồ được yêu thương quý bậc nhất trong đái thuyết Tam Quốc Diễn Nghĩa. Tương truyền có fan đọc Tam Quốc chỉ cho đến lúc Quan Vũ chết thì dừng với đọc lại tự đầu. Tử vong của quan liêu Vũ được La quán Trung thần thánh hóa.
Đấy là một cái chết ít fan dám nhìn thẳng vị sự thần thánh hóa ấy.
Nhưng đó là một cái chết xứng danh để lại bài học kinh nghiệm lớn mang đến muôn đời sau. Về một con fan tài cao chí lớn, nhân vật bản sắc, nhưng kiêu kỳ tự phụ, đã chết trong hệ thống thủ đoạn của hai thế lực khác. Đấy cũng là mẩu chuyện xứng đáng với câu nói “Tam Quốc Diễn Nghĩa đề cập chuyện trăm năm, rỉ tai nghìn năm” trong khối hệ thống thế giới đa cực như hiện tại.
***
Hôm nay, tôi xin kể hầu cho các bạn:
Sau trận Xích Bích, gớm Châu bị chia 3. Nhưng Lưu Bị coi như đã bao gồm vốn liếng trước tiên để triển khai giấc mộng của chính mình theo “Long Trung sách” cơ mà Gia cat Lượng đang vạch ra cho ông. Kế hoạch tiếp theo chính là vào Xuyên để chinh phục Ích Châu. Việc Lưu Chương ươn hèn trái chiều với lưu giữ Bị anh hùng, cùng với sự trợ giúp của Bàng Thống mặt cạnh, Pháp Chính, Trương Tùng tay trong đã giúp cho giữ Bị tiến hành được các bước khó khăn đó. Nhờ vậy mà chia 3 thiên hạ.
Lưu Bị quả thật là anh hùng, là bé rồng bị giam lâu ngày giờ đang vén mây bay lên. Chỉ 4 năm sau khoản thời gian đoạt được Ích Châu, ông cũng đoạt được Hán Trung trường đoản cú tay Tào Tháo. Trận đánh ấy, Pháp chính là quân sư, Hoàng Trung còn lấy được đầu của Hạ Hầu Uyên. Sau đó, giữ Bị từ xưng là Hán Trung Vương. Coi như rước được một dải Hán Trung-Thục quận-Cùng 1/3 đất Kinh Châu. Tiến trình ấy, có thể nói rằng là quy trình tiến độ huy hoàng độc nhất vô nhị của tập đoàn Lưu Bị, cũng là hầu hết ngày lừng danh của lưu giữ Bị tỏa nắng rực rỡ như phương diện trời chủ yếu ngọ, và đương nhiên không chỉ bao gồm hư danh, mà gồm thực quyền, thực quân, thực lãnh địa.
Sự tỏa nắng rực rỡ ấy của lưu lại Bị cổ vũ đến một người đang ở khiếp Châu cảm giác phải có trách nhiệm để làm một điều gì đó, tín đồ ấy chắc rằng bạn đã đoán ra, chính là Quan Vũ. Từ địa bàn Giang Lăng, quan tiền Vũ tấn công Phàn Thành, Tương Dương nơi bao gồm Tào Nhân trấn giữ. Mục tiêu của ông quá rõ ràng, chiếm cục bộ Kinh Châu, đem bàn sút đánh thẳng vào tw đầu não của Tào Ngụy, qua đó phối kết hợp cùng lưu giữ Bị trường đoản cú Ích Châu để trung hưng Hán thất. Tào túa nghe tin Tương Phàn bị vây đã chuyển Vu Cấm, Bàng Đức tới cứu giúp viện. Quan lại Vũ liền lợi dụng trời mưa, nước sông Hán Thủy dâng cao, đánh bại quân cứu vãn viện. Danh tiếng của quan Vũ sau trận chiến ấy chỉ nói theo cách khác là vô địch thiên hạ.
Nhưng, đấy chỉ với sự rực rỡ cuối thuộc của quan tiền Vũ trước lúc đi tới việc diệt vong.
Đừng quên rứa thiên hạ khi ấy là phân tách 3.
Hành rượu cồn của quan Vũ, sự vững mạnh của tập đoàn lớn Lưu Bị đang động chạm đến lợi ích của hai tập đoàn còn lại. Điều gì xảy ra tiếp theo sau đây? Tôn Quyền đưa sang kết hợp với Tào Tháo.
Quan Vũ chết đó là cái chết cô độc không cân nặng sức trước việc gian trá của Tào Tháo, sự xảo quyệt của Tôn Quyền, cái hero của tự Hoảng, và cái “đại trí đưa ngu” của Lữ Mông. Trận đánh không cân sức đó, tập đoàn lớn Lưu Bị dường như không kịp cứu vớt Quan Vũ.
Vậy quan liêu Vũ đã chết như vậy nào?
Liên minh Tôn – Lưu bởi vì hai kiến trúc sư Khổng Minh và Lỗ Túc kiến thiết nên, cùng tạo ra chiến công hiển hách ngơi nghỉ trận Xích Bích, nhưng đó là một hòa hợp “bằng mặt mà không bởi lòng”. Hành vi “mượn” không trả tởm Châu của lưu lại Bị đã để cho phe du lãm (sau này được Lữ Mông kế thừa hệ tư tưởng) luôn nuôi ý định tiêu diệt và giành lại. Đấy đó là vết rạn quan trọng nhất của kết hợp này.
Khi quan Vũ được giao sứ mệnh trấn duy trì Kinh Châu, hành động của ông thay vì chưng làm ấm nồng mối quan hệ này thì ngược lại, ông từ bỏ phụ, khinh thường người, khinh thường quân Giang Đông, cự tốt thông gia với Tôn Quyền. Đấy là vết rạn sản phẩm 2.
Vết rạn ở đầu cuối để Tôn Quyền trong lặng lẽ đã “đổi phe” trong bóng buổi tối mà cả giữ Bị, quan liêu Vũ, Khổng Minh hầu hết không tuyệt biết đó là lúc quan Vũ vây Phàn Thành. Thời gian đó, Tôn Quyền bắt buộc hành động. Ví như Quan Vũ rước được Phàn Thành, cũng đồng nghĩa với bài toán chính Giang Đông cũng không còn được yên ổn. Mà lại nếu góp Tào Tháo ngăn được quan tiền Vũ, tức giúp mình vừa có cơ hội lấy lại đất, lại ko còn lo lắng về sự lớn mạnh như vũ bão của tập đoàn Lưu Bị.
Xem thêm: Tài Liệu Giáo Trình Luật Quốc Tế Đại Học Luật Hà Nội Pdf, Tài Liệu Giáo Trình Luật Quốc Tế Chọn Lọc
Và Tôn Quyền chính thức “đổi phe”.
Tôn Quyền đó là bằng chứng ví dụ nhất của lời nói “Không có đồng minh vĩnh viễn, không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ hữu ích ích tổ quốc là vĩnh cửu” cơ mà thủ tướng Anh Winston Churchill đang nói trong ráng kỷ 20.
Vâng, Tam Quốc Diễn Nghĩa như tôi đã nói tại vị trí nhập đề: “kể chuyện trăm năm, thủ thỉ nghìn năm”.
Nhưng trong chiếc liên minh Tôn Tào ấy cũng có không ít cái để nói.Đầu tiên, Tào toá gửi thư mang đến Tôn Quyền bảo tiến công lén quan tiền Vũ, vẫn phong mang lại đất Giang Nam. Tôn Quyền chờ bức thư này đang lâu, gấp rút đồng ý, giữ hộ lại thư, tuy nhiên bảo đừng bao gồm để lộ ra ngoài. Tào Tháo gật đầu kế hoạch dẫu vậy lại bô bô loại bức thư này ra đến thiên hạ biết. Đơn giản thôi, làm lộ ra thì quân Tào được lợi hơn, vị nó sẽ khiến Quan Vũ vây xuất xắc rút hồ hết dở. Trường hợp vây thì cũng không được tập trung, trường hợp rút thì coi như Phàn Thành được giải thoát.
Tôn Quyền cùng Tào tháo dỡ sẽ còn đấu nhau tiếp nữa trong chiến dịch này. Nhưng họ tạm quay trở lại chuyện quan Vũ.
Thời điểm quan Vũ vây Phàn Thành, Tôn Quyền biết cơ hội của mình nhằm đòi lại gớm Châu đã tới. Binh sĩ mà quan liêu Vũ gồm trong tay không đủ mạnh dạn để vây Tào Nhân, từ bỏ Hoảng thọ ngày. Trong khi hậu phương rõ ràng cũng rất cần được để lại quân hòng đề phòng bên Ngô tập hậu. Bài toán đặt ra chính vì vậy rất rõ ràng: đẩy không còn quân hậu phương của Vũ sinh sống Nam Quận về phía chi phí phương tại Phàn Thành.
Bên Giang Đông sau cái chết của Chu Du, Lỗ Túc đã sinh ra hai kẻ khác vô cùng lợi hại, đây là Lữ Mông và Lục Tốn. Một gã luôn giả vờ đau ốm, một gã cho nên thư sinh vô danh (đương nhiên sau này chúng ta đều biết đấy chỉ là khổ nhục kế). Cả hai người này phần đa gửi thư về mang đến Quan Vũ với giọng điệu nhưng theo ngôn ngữ văn minh gọi là “giả trân”, bọn họ nịnh bợ quan tiền Vũ lên tận mây, bọn họ khuyến khích quan Vũ nên cẩn thận với Tào Tháo, bọn họ ôn nghèo kể khổ. Quả nhiên, quan lại Vũ mắc mưu, từng bước, từng bước một điều quân ra chi phí tuyến. Trong đôi mắt kẻ kiêu căng là quan liêu Vũ khi ấy coi đông đảo Lục Tốn, Lữ Mông như dê chó không đáng để ý. Kỳ thực, đây là hai nhân tài, chiến lược “áo white qua sông” thành công xuất sắc đã lấy trọn vẹn Nam Quận, Giang Lăng lúc Quan Vũ còn vẫn bận vây Phàn Thành và cứ nghĩ hai kẻ nhỏ xíu chết ấy không nhằm vào mắt. Từ Hoảng phản kích, quan liêu Vũ chạy về Mạch Thành, khởi đầu cho chết choc của mình.
Tôi tin quan Vũ đến tận khi mất kinh Châu mới nhận biết đối thủ của bản thân mình lợi hại gắng nào, mới phân biệt cái kết hợp Tôn Lưu mà lại mình tin tưởng hóa ra vẫn thành cấu kết Tôn Tào từ rất mất thời gian rồi.
Nhưng như sẽ nói, trong chiếc liên minh Tôn Tào ấy cũng có tương đối nhiều cái thú vị.
Quan Vũ bị từ Hoảng đánh mà chạy, nhưng Tào dỡ lại không truy kích. Lý do? Tào cởi để phần đấy mang đến Tôn Quyền. Để Tôn Quyền diệt Quan Vũ, lưu lại Bị ắt không để yên, buộc phải họ Tào sẽ được “ngư ông đắc lợi”.
Tôn Quyền cũng ngửi thấy điều đó, nhưng không kịp cản bộ hạ/hay nghe thuộc cấp khuyên thì ko biết? Đến khi thấy Quan Vũ đã rơi đầu mất rồi mới giật mình. Tôn Quyền làm gì? Gửi luôn cái đầu quan Vũ về mang đến Tào Tháo, gửi hết lao động về cho Tào Tháo. Lần sản phẩm hai:“kẻ đái tử ấy hy vọng nướng lão phu lên lò than đỏ trên đây mà”. Nhưng mà Tào tháo là ai cơ chứ? Tào túa rất tinh minh, tổ chức tang lễ trọng thể nạm cho lời biện minh: “tôi không tương quan gì vụ này nhé anh lưu Bị!” Sau đó, như đang biết lưu lại Bị cất quân tấn công Tôn Quyền.
Chỉ nói theo một cách khác là lợi hại!
Vậy đấy, quan lại Vũ hữu dũng, dẫu vậy mưu mô hạn chế và lại tự phụ, mộng tuy cao nhưng mà quân lại ít, há sao rất có thể là đối phương của 2 kẻ tà đạo hùng này cơ chứ? cùng nói như đúc kết ở trên, quan lại Vũ chết chính là cái bị tiêu diệt của kẻ hero cô độc trước việc gian trá của Tào Tháo, sự gian trá của Tôn Quyền, cái hero của từ bỏ Hoảng, và dòng “đại trí trả ngu” của Lữ Mông. Trận đánh không cân nặng sức đó, tập đoàn Lưu Bị đã không kịp cứu vớt Quan Vũ.
Trận chiến này chưa hẳn là trận chiến nổi danh trong Tam Quốc, lại là một trận chiến buồn đối với nhiều bạn say mê “Tam Quốc Diễn Nghĩa” và hình tượng Quan Vân Trường. Nhưng khi bạn đọc hết bài viết này, có lẽ bạn đã hiểu được đây bắt đầu là trận đánh sâu sắc đẹp về chủ yếu trị, về loại gọi là: “Không có đồng minh vĩnh viễn, ko có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ hữu ích ích tổ quốc là vĩnh cữu” nó tường tận như thế nào.